Powered By Blogger

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2020

Đèn ngủ ( có thể dùng xông tinh dầu)

 Bạn ! 

Đèn ngủ đã xuất hiện rất lâu ở Sài Gòn. Vì nó chỉ là đèn ngủ, rẻ tiền nên đèn này được bày bán khá nhiều ở ..vỉa hè. 

Ngoài là đèn ngủ, đèn còn có tác dụng như một đèn xông tinh dầu.

Hình 1 
1/ Đèn ngủ: 
Hình trên là một trong rất nhiều kiểu đèn này. Đèn rất đơn giản, phần vỏ có in hoa làm bằng chất liệu sứ trắng. Trong phần sứ này là một bóng đèn nhỏ ( Hình 2) 
Hình 2
Bạn có thể chọn độ sáng, hay độ nóng vỏ sứ bằng cách chuyển công tắc (hình 1). 
Khi sáng, đèn cho ánh sáng đỏ rất ấm cúng do ánh sáng bóng đèn phát ra qua vỏ sứ có vẽ hình trang trí theo sở thích của bạn nên trông xa rất quyến rũ.

2/ Tác dụng xông tinh dầu: 

Hình 3
Vỏ sứ của đèn kiểu này gần như một hộp kín. Ở phần sứ phía trên của vỏ lõm xuống giống như cái muỗng múc canh (Hình 4)

Hình 4
Khi muốn xông tinh dầu, bạn hãy cắm đèn vào ổ cắm điện, bật đèn và khéo léo nhỏ 5-6 ( hoặc nhiều hơn...) giọt tinh dầu vào phần lõm của chao sứ, khoảng 15- 20 phút sau tinh dầu sẽ bốc hơi, chúng sẽ khuếch tán vào không gian


Với mẫu đèn trong các hình ảnh trên, với phòng kín máy lạnh diện tích sàn 10m2, trần cao 3m, bạn sẽ có hương thơm tinh dầu thoang thoảng gần nguyên đêm với bốn giọt tinh dầu, đèn ở chế độ sáng nhất.

Chúc bạn thành công sau một thời gian thử nghiệm với đèn ngủ tinh dầu.

Mến ! 




Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2020

Chuyện ngụ ngôn: Cổng Thiên Đàng

Một người nông dân đang vội vã đi trên đường cùng con ngựa và con chó của mình. Thình lình sét đã đánh chết tất cả họ. Như nhiều linh hồn mới chết khác, họ chẳng biết mình đã chết và cứ tiếp tục đi.

Họ mải miết đi dưới mặt trời thiêu đốt. Họ ướt đẫm mồ hôi và khát không chịu nổi. Sau đó, họ nhìn thấy một cánh cổng đẹp đẽ dẫn đến một quảng trường chiếu sáng rực rỡ, có một dòng suối trong vắt ở giữa quảng trường đó. Người nông dân vội vã chạy đến và chào người giữ cửa: “Xin hỏi, nơi đẹp đẽ này là nơi nào vậy?”

“Thiên đàng”, người gác cổng nói một cách thân thiện.

“Thật là tốt quá. Chúng tôi đều đang rất khát nước. Chúng tôi có thể đi vào trong và uống một chút nước không?”

“Ông có thể vào, nhưng con ngựa và con chó của ông thì không được. Chúng tôi không cho phép động vật vào trong”.

“Ồ, thế thì quên chuyện đó đi vậy”.

Người nông dân không đành bỏ lại con ngựa và con chó. Vì thế họ tiếp tục đi tìm nước uống. Sau khi đi khá lâu, họ tìm thấy một nơi có nguồn nước. Cũng lại có một người đang canh giữ cánh cổng.

“Xin chào, tôi và con ngựa, con chó của tôi có thể uống nước ở đây được không?”

“Cứ tự nhiên”, người gác cổng nói.

Sau khi họ uống thỏa thích, người nông dân nói cảm ơn người gác cổng và hỏi ông ấy: “Nơi này là nơi nào thế ạ?”

“Thiên đàng”.

Người nông dân bối rối: “Lẽ nào lại thế! Chúng tôi vừa đi ngang qua một cánh cổng đẹp đẽ và người gác cổng ở đó bảo rằng nơi ấy là thiên đường mà”.

“Đó là địa ngục”, người gác cổng trả lời.

“Chúa ơi, anh nên ngăn cấm họ làm người khác lầm lẫn như thế. Người ta sẽ bị lừa”.

“Cũng không hẳn”, người gác cổng nói. “Chúng tôi nên cảm ơn sự giúp đỡ của họ, bởi họ sẽ giữ những kẻ bỏ rơi bạn bè ở lại đó”.

Đức Hải (sưu tầm và biên dịch)

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2020

Đom đóm, Giao Linh & Nguyễn Văn Đông

Hình như bây giờ ở đồng bằng người ta chẳng còn thấy con đom đóm nữa. 
Hồi bé về quê ngoại ở Quán Gánh, cách trung tâm Hồ Gươm của Hà Nội có mười mấy cây số, tôi thấy đom đóm bay có lúc cả chục con trong vườn nhà bà ngoại.

Tôi thích lắm, tôi nghe chuyện Trạng bắt đom đóm làm đèn học và cứ nhìn thấy đom đóm là tôi liên tưởng đến những nhà bác học thông thái.

Mẹ tôi bán dép rong ven Hồ Gươm, từ đoạn hàng Dầu cho đến đoạn bưu điện Bờ Hồ. Tôi đi đưa cơm cho mẹ, hay chạy sang bên ven hồ chơi. Chỗ có cây chín gốc, mà mãi sau này người ta gọi nó một cái tên quý phái là Lộc Vừng.

Ở cạnh cây chín gốc có một bãi đất phẳng, nhẵn thín. Ở đó có một ông mù ngồi hát xin tiền. Ông đánh đàn ghi ta và hát những bài nhạc vàng. Lạ thật, chẳng biết tầm năm 1981 dòng nhạc ấy có bị cấm hay không. Hoặc người ta kệ ông hát kiếm tiền. Ông mù hàng ngày ngồi đó dạo đàn, khi nào thấy có người thì ông hát.

Ông hát bài Đêm Buồn Tỉnh Lẻ và bài Đom Đóm.
Đó là hai bài tôi nhớ nhất, bài Đêm Buồn Tỉnh Lẻ nhiều nhà có đài Akai vẫn bật, nên tôi nhớ được. Bài Đom Đóm thì nhớ bởi vì những con đom đóm vốn dĩ đã ấn tượng với tôi như kể trên.
Thế rồi chả mấy chốc đến lúc tôi đến tuổi đi lính,  cũng rơi vào một đêm ôm súng canh gác bờ ao. Tức gác cái ao vì sợ bọn trộm cá ở mấy làng ven đó. Ven bờ ao thấp thoáng bóng những đốm sáng lập lờ bay. Thật đúng như lời bài hát.



- Tiền đồn ven biên, anh vừa lên phiên đổi gác. Từng bầy đom đóm, như thắp sáng kỷ niệm hai chúng ta...

Tuy tiền đồn của tôi là ven ao, và bọn địch là những thằng trộm cá, khẩu CKC của tôi không có đạn mà chỉ lưỡi lê và tôi chẳng có kỷ niệm với em gái nào cả. Thế nhưng tôi thả hồn về tuổi thơ ở ngôi nhà tranh của bà ngoại, khiến phiên gác đi qua cũng nhanh.
Năm 2016 tức đã 35 năm kể từ khi đưa cơm cho mẹ, nghe chùa ông mù hát bài Đom Đóm bên Hồ Gươm, ở nước ngoài trong một đêm mưa lâm thâm như đêm nay,  tôi nghe bài Đom Đóm.
Bài hát do ca sĩ Giao Linh thể hiện.
Nhưng đoạn tiền đồn ven biên anh vừa lên phiên đổi gác đã được thay thế bằng'' một chiều tha hương, bên đường cô đơn dừng bước ''.
Nghe thấy hay, hợp với cảnh mình đang tha hương xứ người.  Bây giờ còn có tình xưa mà ngẫm nữa chứ. Hợp quá đi.
Nhưng mà ngẫm một lúc thấy nó gợn cấn thế nào. Hoàn cảnh chinh chiến một người trai phải lao vào trận chiến nó khác với một người tha phương rất nhiều chứ. Tha phương thì có tỉ loại tha phương, ham giàu sang, đi học hỏi kiến thức nghề nghiệp,ham cuộc sống mới mà đi, tóm lại đi để đổi đời mình.  Còn đi chiến trận ý nghĩa khác nhiều, chẳng người chiến sĩ nào hăng hái vác súng đi trận để cuộc đời cá nhân mình thay đổi cả.
Sự thay đổi chỉ một câu khiến bài hát trở thành lạc lõng và tầm thường.
Đi lính trận có tuỳ tiện mà bỏ về cưới người yêu được không? Không thể nào, thế nên đó mới là ước mơ làm lên cái hồn của bài hát.
Ông đi tha phương là đi đâu?   Nói như bây giờ là đi tỉnh xa, hoặc đi tây. Ông có về được không? có gì mà không về được, vài triệu tàu xe nếu ông ở trong nước hoặc dăm trăm, một nghìn usd tiềnvé máy bay nếu ông ở nước ngoài.
Đơn giản có thế. Không về được với người yêu mà phải viết thành bài hát thì nghe nó bi kịch hoá sự việc quá. Còn ông lưu vong tị nạn ư, thế thì ông đã có giấy tờ ngon lành hơn bao người khác, ông chỉ việc mời em người yêu sang chơi và đăng ký kết hôn là xong, đôi lứa bên nhau. Làm gì mà tâm trạng đến mức viết thành một bài hát. Nếu có tâm trạng thì phải là bài '' tôi đã lầm đưa em sang đây hay tôi đã lầm theo anh sang đây ''.
Tác giả bài Đom Đóm là một quân nhân, cố đại tá nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông. Sự thay đổi lời của bài hát khiến cho bài hát mất đi cái ý nghĩa của nội dung bài hát mà tác giả gửi gắm. Khiến người nghe nhầm từ tâm trạng của một người lính thời chiến trở thành tâm trạng của một ông tha phương cầu thực, mộng làm giàu, mộng đổi đời.

Nhiều người nói phải biết ơn ca sĩ , họ phải sửa lời để bài hát còn được sống.

Đây là thời của đủ loại công nghệ tin học, chẳng cần sân khấu thì những bài hát bất hủ vẫn được người ta tìm đến nghe qua đủ phương tiện. Các ca sĩ hát vì sự tồn tại của bản thân mình, chứ chẳng phải vì trân trọng gì tác giả. Nói trắng thế cho nhanh.
Ông hát rong mù, giữa thủ đô Hà Nội những năm đầu thập kỷ 80, sự kiểm duyệt văn hoá còn ghê sợ hơn, nhưng ông vẫn hát nguyên lời.
Các bạn là ca sĩ có danh, đừng vì chút tiền mà biến tấu lời bài hát, làm cho nội dung bài hát,  nỗi niềm của tác giả bị sai lệch đi đến độ tầm thường.
Có bạn thanh minh rằng Giao Linh hát bài đó, lúc đó nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông còn sống, như thế là được sự đồng tình của tác giả. Thế các bạn có nghĩ sau đó ít lâu, cô bé Quỳnh Như 14 tuổi hát trong chương trình Solo cùng Bolero trên đài Truyền Hình Vĩnh Long.

- chiều chiều ven biên, bên đường cô đơn dừng bước..

Cô bé xin phép tác giả khi nào, hay là cô thấy bà Giao Linh trước đó đã sửa được lời, thì cô cũng sửa theo ý mình muốn.
Cứ theo đà này, có ngày sẽ thành

- Họp bàn luận cương, anh thường suy tư, nghiền ngẫm. Nhìn bầy đom đóm, anh bỗng nhớ đến ngày làm đoàn viên.....Ngày xa xưa anh thường nghe đài nói, nếu không vào đoàn thì ơi em ơi vào đâu...


Sưu tầm

Mời bạn vô video dưới để nghe bài hát này nhé ! 
Thân mến ! 

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2020

Lửng mật ong

Con này tên là Lửng Mật Ong . Thuộc top bố láo nhất trong thế giới động vật
Nó thuộc họ nhà khá ngáo, lì đòn, mất dây thần kinh sợ hãi.
Nó chuyên ăn nhím và rắn độc, phá tổ ong để lấy mật, bắt trộm báo con, giật đồ ăn của sư tử.
Khả năng kháng độc 100%, nó mà bị rắn độc cắn là cơ chế cơ thể tự động lăn ra ngủ, 1 tí tỉnh dậy là không có gì xảy ra.
Full giáp thịt, nhỏ nhưng khả năng tì đè tốt, loại này rất ngáo và gần như không biết chạy trốn là gì, lao vào giữa đàn sư tử đòi tiền bảo kê là chuyện xảy ra thường xuyên. Nói theo cách dân gian thì là dân liều mạng 😉
Rất nhiều động vật sống theo đàn và sinh hoạt lương thiện như hổ, sư tử, linh cẩu, trâu rừng, bò rừng...đều ngán ngẩm trước con này, không phải vì nó cắn đau, không phải vì nó có độc, mà vì cái sự ngu mà lì của nó 🙂
Màu lông có thể cho thấy cái độ mất dạy của con này. Thường các động vật sẽ có màu lông sáng ở dưới bụng, màu tối bên trên để có thể dễ nguỵ trang, còn con này thì bất cần.

Có coi phim Đến thượng đế cũng phải cười ai còn nhớ con này lúc cắn ông tiến sĩ, cắn không nhả đôi giày ra, ổng phải tháo đôi giày ra để cho nó cắn, đi trên sa mạc nóng quá ổng phải lấy đôi giày lại, vừa đi vừa lê theo con này đủ hiểu nó lì đòn cỡ nào.
____________
Sưu tầm

Thứ Tư, 5 tháng 8, 2020

Con rắn và "cứa...."

Một Câu chuyện nhỏ ý nghĩa lớn Chuyện: “Con rắn và cái cưa!”
Một con rắn bò vào một cửa hàng bán đồ làm mộc và bò đến góc nhà. Khi bò ngang qua 1 cái cưa, nó vô tình bị lưỡi cưa làm bị thương.
Lập tức, nó quay lại và cắn cái cưa. Càng cắn, nó lại càng bị thương ở miệng.
Sau đó, không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nghĩ rằng cái cưa đang tấn công mình, nó quyết định quấn lấy cái cưa với ý định làm cho cái cưa ngạt thở với toàn bộ sức mạnh của mình.
Thật không may, con rắn cuối cùng bị chết bởi 1 cái cưa vô tri vô giác. Đôi khi, chúng ta phản ứng với sự giận dữ với ý định sẽ làm tổn thương những người đã đối xử tệ với mình nhưng thực ra chúng ta đã làm tổn thương chính bản thân mình.
***************
Trong cuộc sống, có những lúc tốt hơn là mặc kệ sự việc có tồi tệ ra sao, là con người đừng nghĩ đến thù hận và sự đáp trả. Bởi vì hậu quả khi đã xảy ra là không thể đảo ngược và thảm khốc. Tốt hơn là luôn ứng xử với họ bằng thái độ ôn hoà , và tình yêu thương nhân hậu mặc dù phải nỗ lực rất nhiều .....! Hãy làm chủ cảm xúc của mình, đừng để bản thân chỉ vì một tình huống, chỉ một câu nói của người khác mà làm hỏng tâm tình, hỏng việc của mình. Một phút nóng giận, ân hận cả đời.
Sưu tầm
*******************


Thứ Hai, 27 tháng 7, 2020

THA THỨ ? TẠI SAO BẠN KHỔ?

Vì thiếu yêu thương và thứ tha.
Cuộc sống, ắt sẽ có những chuyện không như ý, sẽ phải gặp những kẻ không thuận lòng, nếu không thể xem nhẹ và bỏ qua, bạn sẽ sống trong phiền phức và mỏi mệt.
Giữa người với người do kiến thức khác nhau, quan niệm khác nhau, sự tu dưỡng khác nhau nên cách nhìn nhận và xử lý vấn đề không giống nhau.
Giữa con người với con người đôi khi có sự đụng chạm, xung đột hay mâu thuẩn cũng là chuyện bình thường.
Những lúc như thế tha thứ là một dạng phong độ, một cách tu dưỡng, là một cây dù có thể bảo vệ, giúp bạn bước về phía trước trong mưa gió bão bùng.Tha thứ cho người khác đôi khi cần một chút hy sinh, một tấm lòng rộng lượng, hay một chút thiệt thòi, đó hoàn toàn không phải nhu nhược hay yếu đuối, mà để con đường bạn đi rộng rãi và thoáng đãng hơn.
Cuộc sống cũng giống như bầu trời, không thể lúc nào cũng trong lành khiến bạn vui thích, mà đôi khi sẽ u ám khiến bạn phiền muộn.
Cuộc sống không thể tặng mãi cho bạn những điều may mắn và hạnh phúc, có lúc nó sẽ bắt bạn nếm đủ những cay đắng ngọt bùi...
Vì thế hãy mở lòng mình ra, tập sống thứ tha, bước qua những người và việc khiến bản thân phiền muộn, bạn sẽ thấy mình đang đứng ở một vị trí cao và nhìn ra xa tận cuối chân trời.
Sưu tầm

Thứ Hai, 6 tháng 7, 2020

Mai Anh Việt & Vầng Tóc Rối

Đầu tháng 7 năm 2020, nhạc sĩ Mai Anh Việt cho ra mắt tập
“Tình khúc Mai Anh Việt” tập hợp những ca khúc anh đã sáng tác trong hơn 30 năm qua, bắt đầu từ những ca khúc như “Tàn dư một đời” và “Gió” viết năm 1985.
Thuở còn học Trường trung học Mạc Đỉnh Chi, Mai Anh Việt họcnhạc với nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ. Năm 1970, khi đang học lớp 10, anh bắt đầu viếtnhạc và học thêm nhạc lý với thầy Phó Quốc Thăng.
Sau khi anh Nguyễn Chánh Tín đậu tú tài 2 và rời trường, thầy Tổng giám thị Phạm Ngọc Đỉnh rất thích giọng hát
của Việt nên thuyết phục anh vào ca đoàn của trường thay thế Nguyễn Chánh Tín.
Năm 1974, anh được học bổng đi du học Đài Loan. Năm 1976, anh qua Mỹ, học nhạc tại St. Cloud University Minnesota  (1976-1978) và tại Đại học Portland ở Oregon (1978-1981). Anh lập gia đình năm 1979, định cư tại Aloha, bang Oregon.
Vào đầu thập niên 1990, Mai Anh Việt còn khá xa lạ với thính giả trong nước nhưng đã được biết đến khá nhiều ở hải ngoại qua album nhạc “Vầng tóc rối” (1991) với giọng ca của Thái Hiền, Thái Thảo, Thiên Phượng, Tuấn Ngọc và tác giả Mai Anh Việt. Album nhạc đầu tay của nhạc sĩ Mai Anh Việt ra mắt vào mùa hè năm 1991 (nhạc sĩ Duy Cường hòa âm, thực hiện với thiết bị tối tân nhất vào thời ấy là Master Reel To Reel 24 tracks tại phòng thu của John Tomlinson).
Ở trong nước, ca sĩ đầu tiên trình bày sáng tác của Mai Anh Việt là ca sĩ trẻ Quang Dũng, nhưng nhà sản xuất không dám đề tên tác giả của ca khúc “Anh xin làm” là nhạc sĩ Mai Anh Việt ở hải ngoại, mà lại đề tên Sỹ Đan.
Mai Anh Việt đã cho biết lý do vì sao những sáng tác âm nhạc của anh là những tình khúc: “Không có gì vĩnh cửu ngoài thời gian và sự chết.

Tình yêu, đôi khi, cũng được nhầm tưởng như thế. Đó là lý do tại sao những tình
khúc cần được ghi lại, trước khi bị lớp bụi thời gian khuất lấp”. Tình yêu
không phải là điều gì vĩnh cửu như thời gian và sự chết, nhưng những khoảnh khắc,
những xúc cảm trong tình yêu hay những kỷ niệm tình yêu được diễn đạt bằng ngôn
ngữ nghệ thuật sẽ còn lại mãi với thời gian.


Album “Vầng tóc rối” ra mắt năm 1991 rất được giới
audiophile trong nước ưa chuộng vì hòa âm và âm thanh hay, hồi năm 2016 đã được
tái bản với bìa mới do họa sĩ Đinh Trường Chinh thiết kế. Trong album nhạc này,
ca sĩ Tuấn Ngọc đã hát ca khúc “Anh xin làm”, một ca khúc có lời lẽ thiết tha về
“những kỷ niệm không dễ gì phôi pha” và “Vầng tóc rối”, một ca khúc lãng đãng về
những cơn say giúp lãng quên một bóng hình “đã tan vào cõi huyền không”.

VẦNG TÓC RỐI
Bước chân phiêu du đã đưa anh theo cơn giông đến với một
khung trời thênh thang và khi dừng bước trong giây lát chợt thấy tâm hồn lạc
loài, cơn mê của những năm tháng đã qua chỉ còn để lại cảm giác mệt nhoài. Đời
vẫn lặng lẽ trôi và tất cả những gì còn lại với anh là những đêm cô đơn phải
tìm lãng quên trong những cơn say:

“Ngày lạc bước phiêu du, tôi theo cơn giông, qua khung trời
rộng
Ðời lặng lẽ trôi qua, cơn mê mệt nhoài, đôi chân lạc loài
Còn lại những cơn say, theo tôi bao đêm, cho quên đời này …”
Dấu vết của tình yêu một thuở chỉ còn là những lá thư đã úa
màu theo năm tháng cũng như hình bóng của em đã thật xa mờ, nhưng anh vẫn cố
tìm lại những kỷ niệm xưa trong những đêm dài quạnh quẽ khi những cơn mưa ào ạt
đổ xuống:

“Nhìn lại cánh thư xưa, xanh xao nhạt màu, em yêu còn đâu ?
Lặng lẽ đi tìm dấu em đêm dài, nhịp nào gõ hồn tôi, cơn mưa
dạt dào vỗ về…”

Nhưng tìm mãi trong ký ức của những đêm dài đầy bóng tối, chỉ còn thấy một hình ảnh đã phai mờ như đã tan vào cõi hư không và chỉ còn lại một
chút hồi quang của một tình yêu thắm thiết đã chìm khuất sau bao tháng năm và
đã chôn chặt vĩnh viễn trong tâm hồn:

“Nhiều khi tôi tìm trong ký ức, vụng về bóng hình em, đã tan
vào cõi huyền không
Còn lại chút bao dung, tôi mang cho em, yên vui phận người
Về nhặt góp dư âm, tôi chôn trong tim, cưu mang muộn phiền…”
Tình yêu đã mất ấy không dễ quên nên có những lúc từ thinh
không vọng lại âm vang của một buổi chiều vàng trên đồi khi gió lồng lộng làm
tung bay mái tóc rối của em:
“Ngọn đồi gió năm xưa, vi vu âm vang, thinh không vọng lại
Vầng tóc rối em ngoan, bay trong chiều vàng, tôi yêu ngàn
năm…”

VẦNG TÓC RỐI

Ngày lạc bước phiêu du, tôi theo cơn dông, qua khung trời rộng
Ðời lặng lẽ trôi qua, cơn mê mệt nhoài, đôi chân lạc loài
Còn lại những cơn say, theo tôi bao đêm, cho quên đời này
Nhìn lại cánh thư xưa, xanh xao nhạt màu, em yêu còn đâu ?
Lặng lẽ đi tìm dấu em đêm dài, nhịp nào gõ hồn tôi, cơn mưa
dạt dào vỗ về
Nhiều khi tôi tìm trong ký ức, vụng về bóng hình em, đã tan
vào cõi huyền không
Còn lại chút bao dung, tôi mang cho em, yên vui phận người
Về nhặt góp dư âm, tôi chôn trong tim, cưu mang muộn phiền
Ngọn đồi gió năm xưa, vi vu âm vang, thinh không vọng lại
Vầng tóc rối em ngoan, bay trong chiều vàng, tôi yêu ngàn
năm…
**************************************************
Bài hát quá hay . Mời bạn Ckick video dưới để nghe nhé !
Nghe xong, bạn có thể Vào Đây để đọc thêm về âm nhạc.


Sưu tầm

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2020

Buông.

Bạn ! 

Buông là tên một bài hát có nội dung lời ca khá giống Air của lời ca nhạc Trịnh Công Sơn
Thanh Nhàn mới Phát Hiện ra nó rất hay !! 

*************************************


Bây giờ bạn nghe nhé ! 

Hình ảnh từ video 


  Chúc bạn nghe nhạc vui ! 

Thứ Ba, 16 tháng 6, 2020

HỌC TỪ CHÓ VÀ HỒ LY

Chó yêu Hồ ly sâu nặng. Chúng thường chơi với nhau. Rồi một ngày, cả hai gặp phải Thần chết. Thần chết nói:
“Trong hai ngươi, chỉ có một người được sống, hai ngươi hãy oẳn tù tì đi, ai thua sẽ phải chết”.
Cuối cùng Hồ ly đã chết. Chó khóc lóc ôm Hồ Ly đã chết nằm yên lặng trong lòng.
“Đã nói là cả hai sẽ cùng ra búa, tại sao trong khi ta ra kéo thì ngươi lại ra lá?”
Hóa ra Chó muốn thua để Hồ ly được sống, tưởng rằng Hồ ly sẽ ra búa nên Chó ra kéo, nhưng không ngờ Hồ ly lại ra lá, vì nó nghĩ Chó sẽ ra búa. Cuối cùng, tất nhiên là Chó đã thắng.
Đây mới là hiện thực, là lòng người trong xã hội. Hồ ly ích kỷ, còn Chó lại quá ngốc nghếch. Nhưng xã hội vẫn còn một mặt khác. Đó là: khi chúng ta hãm hại người khác cũng chính là đang hãm hại bản thân. Có một số người cam chịu thua cuộc, nhưng họ lại đang thắng. Thế nên: cứ tiếp tục lương thiện… rồi bạn sẽ thắng, làm người phải sống có hậu, chân lý lúc nào cũng thuộc về sự lương thiện.
Có ai đó đã nói:
“Rồi đến một ngày bạn sẽ nhận ra lương thiện khó hơn là thông minh. Vì thông minh là một dạng bẩm sinh, còn lương thiện là một dạng lựa chọn."
Nguồn:Sưu tầm

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2020

Anh Việt Thư và " Người ngoài phố"

Anh Việt Thư tên thật là Huỳnh Hữu Kim Sang, sinh năm 1939, quê ở Cái Bè, An Hữu thuộc tỉnh Mỹ Tho. Sau một năm theo đoàn du ca Phù Sa do ông thành lập - gồm ông, Anh Việt Thanh, Hà Phương, Phạm Minh Cảnh - biểu diễn từ Cần Thơ ra đến Huế, ông về hoạt động văn nghệ ở Saigon vào những năm 1970.
N/s Anh Việt Thu ( phải)

Nhà văn Nguyễn Đình Toàn đã viết về nhạc sĩ tài hoa yểu mệnh Anh Việt Thu: “Anh Việt Thu mất sớm. Những ngày còn làm việc tại Phòng Văn nghệ thuộc Tổng cục Chiến tranh Chính trị (do Thiếu tá Ðinh Thành Tiên, tức thi sĩ Tô Thùy Yên, làm trưởng phòng), Anh Việt Thu chỉ mới ngoài 30 tuổi; cùng làm việc trong Phòng Văn nghệ còn có nhạc sĩ Trần Thiện Thanh, tức ca sĩ Nhật Trường. Chính trong thời gian này, Anh Việt Thu phát hiện mình bị ung thư rồi qua đời. Có thể coi Anh Việt Thu là thế hệ nhạc sĩ sau cùng sinh trưởng tại miền Nam, những người viết nhạc với tâm hồn đôn hậu của người miền Nam, ít cầu kỳ, cả trong giai điệu lẫn ca từ…”
Nhạc sĩ Trần Chí Phúc, tác giả ca khúc “Thu tiễn người”, đã viết về những nhạc phẩm nổi tiếng của Anh Việt Thu được công chúng biết đến từ thập niên 1960 đến thập niên 1970: “Anh Việt Thu sáng tác cả trăm bản nhạc nhưng chỉ có một số bản nhạc nổi tiếng và được hát nhiều lần cho tới hôm nay tại hải ngọai. Trước hết là bản “Giòng An Giang”, điệu valse vui tươi, tả dòng sông Cửu Long chảy ngang qua tỉnh An Giang, Châu Đốc với những nét đẹp tình tự quê hương:
“Dòng An Giang sông sâu nước biếc, dòng An Giang câу xɑnh lá thắm, lả lướt νề quɑ Thất Ѕơn, Châu Đốc dòng sông uốn quanh, soi bóng Ƭiền Giɑng, Cửu Long”.
Bản “Tám Điệp Khúc” nét nhạc buồn, luyến láy âm điệu miền sông nước Tiền Giang, Hậu Giang, là một ca khúc lạ nổi bật trong sự nghiệp sáng tác của ông:
“Trời làm cho mưa bay giăng giăng mây tím dệt thành sầu. Bàn tay năm ngón mưa sa. Dìu anh trong tiếng thở. Đưa tiễn anh đi vào đời. Mẹ Việt Nam ơi! Hai mươi năm ngăn lối rẽ đường về”.
Bản “Người Ngoài Phố”, lời và nhạc da diết, điệu bolero, làm cho người nghe thấm đẫm nỗi buồn chia ly”.
Chàng trai đi ngang qua công viên, nhìn nắng chiều nhạt dần rồi tắt và thấy vấn vương trong tâm hồn nỗi nhớ nhung một hình bóng đã xa mờ. Ghế đá trong công viên vẫn còn đây, nhưng những giây phút hẹn hò thuở nào đã vĩnh viễn không còn nữa:
"Người đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên song
Người đi đi ngoài phố, bóng dáng xưa mịt mù
Thành ghế đá chiều công viên
Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi...”
Bước chân lạc loài trong chiều vắng làm cho chàng thấy bơ vơ, ngỡ ngàng với biết bao kỷ niệm của cuộc tình đã tan vỡ:
“Người đi đi ngoài phố, chiều bỡ ngỡ bơ vơ
Người đi đi ngoài phố, mấy dấu chân lạc loài
Hình bóng cũ, người yêu ơi
Còn đâu, còn đâu? Tình duyên đã lỡ làng…”
Lệ đã dâng đầy trong mắt từ buổi chia tay và chiều nay lệ lại hoen mờ đôi mắt, nhưng làm sao tình yêu có thể không mang lại đau thương và làm sao mộng ước ban đầu có thể kết thành duyên mong ước?
“Thôi chia tay nhau từ đây, nghe nước mắt vây quanh
Biết lỡ yêu đương, sẽ đau thương suốt cả một đời,
Nhưng mấy khi tình đầu, kết thành duyên mong ước
Mấy khi tình đầu, kết trọn mộng đâu em…”
Chàng muốn quên hết những kỷ niệm xa xưa, làm một cánh chim cất cánh bay vút lên trời cao, lìa xa mãi mãi những cơn mưa trong thành phố buồn tênh và nỗi đau của một cuộc tình không may:
“Xin từ giã đường phố trắng mưa mau
Làm chim bay mỏi cánh
Nước mắt đêm tạ từ
Thành phố cũ người yêu xưa
Còn đâu, còn đâu? Giờ đây xin giã từ”.
NGƯỜI NGOÀI PHỐ
Người đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên song
Người đi đi ngoài phố, bóng dáng xưa mịt mù
Thành ghế đá chiều công viên
Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi...
Người đi đi ngoài phố, chiều bỡ ngỡ bơ vơ
Người đi đi ngoài phố, mấy dấu chân lạc loài
Hình bóng cũ người yêu ơi
Còn đâu, còn đâu? Tình duyên đã lỡ làng
Thôi chia tay nhau từ đây, nghe nước mắt vây quanh
Biết lỡ yêu đương, sẽ đau thương suốt cả một đời,
Nhưng mấy khi tình đầu, kết thành duyên mong ước
Mấy khi tình đầu, kết trọn mộng đâu em
Xin từ giã đường phố trắng mưa mau
Làm chim bay mỏi cánh
Nước mắt đêm tạ từ
Thành phố cũ người yêu xưa
Còn đâu, còn đâu? Giờ đây xin giã từ”.
Sưu tầm
Mời bạn xem video Như Quỳnh & bài hát trên




Thứ Hai, 8 tháng 6, 2020

Que khuếch tán tinh dầu.

Bạn ! 

Về nguyên tắc, tinh dầu có diện tích tiếp xúc với không khí càng rộng thì tinh dầu càng phát tán nhiều.
Trên cơ sở đó, con người sáng tạo ra que khuếch tán tinh dầu. 
Rất đơn giản, chỉ cần một bình chứa tinh dầu có cắm các que có chiều dài phù hợp. 

Tất nhiên, để tinh dầu có thể dẫn lên, que được chế tạo bằng vật liệu gỗ xốp, mềm.



  Hình trên là một mẫu bình chứa tinh dầu và que khá đẹp.

Song, để tiết kiệm tiền và Như Ý, bạn có thể Tự Tạo cho mình một bộ Bình và Que với việc mua các que khuếch  tán và tận dụng dùng lại các lọ hũ mỷ phẩm bạn thấy đẹp hoặc mua các bình theo mẫu mã mong muốn riêng.

Nếu muốn, bạn hãy liên hệ để Thanh Nhàn tư vấn thêm nhé ! 

Mời bạn coi một video : 



           
    Chúc bạn thành công !

           Thân mến !  




Công dụng của tinh dầu Sả Chanh (2)

Bạn ! 

Bạn đã biết ba công dụng của tinh dầu Sả Chanh qua bài:

 " Công dụng của tinh dầu Sả Chanh (1)

Sau đây là ba công dụng khác của tinh dầu Sả Chanh: 

 

Sử dụng: 

1.Giảm đau đầu: Tinh dầu sả có thể được sử dụng việc giảm đau đầu. Tác dụng làm dịu của tinh dầu sẽ làm dịu những cảm giác khó chịu, căng thẳng ở vùng bị ảnh hưởng.
Bạn có thể nhỏ một, hai giọt tinh dầu Sả Chanh lên lòng bàn tay, hoặc trộn dầu sả chanh với một loại dầu nền khác theo tỷ lệ 1 : 1 .
Sau đó massage nhẹ nhàng khu vực vùng thái dương. Hương thơm cũng như tác dụng của tinh dầu sẽ giúp bạn cảm thấy thư giãn, dễ chịu hơn rất nhiều làm giảm, hết việc đau đầu. 

2.Khử mùi: Sử dụng tinh dầu sả chanh với máy phun sương sẽ giúp không khí xung quanh có mùi thơm nhẹ nhàng, đầy sảng khoái. .
Bạn có thể dùng tinh dầu với que khuếch tán hoặc dùng bình và xịt đều lên những chỗ còn ám mùi khó chịu như nhà bếp...

3. Xông hơi giải cảm: Nhỏ vài giọt tinh dầu sả chanh, ( nếu thêm tinh dầu khác như bưởi, hương nhu ..thì càng tốt) vào chậu nước ấm. 
Đưa mặt cách mặt nước trong chậu khoảng 30 cm (cảm thấy dễ chịu, khá nóng trong phạm vi chịu đựng được), dùng khăn trùm kín để hơi nóng tỏa lên mặt trong 10-15 phút. Hơi nóng và hơi tinh dầu sẽ giúp giả cảm cúm. 




           
  Tuy nhiên, trước khi sử dụng tinh dầu, Thanh Nhàn muốn bạn coi thêm ( hoặc coi lại ) bài viết " An toàn trong sử dụng tinh dầu " nhé ! 


            Chúc bạn thành công ! 
  Mời bạn coi một video tự làm máy xông tinh dầu: 


            Thân mến !


 

Subscribe to our Newsletter

'#'