Powered By Blogger

Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2020

Xây dựng mối quan hệ gia đình.

Hiện nay, xu thế gia đình hạt nhân ngày càng phát triển – Ngay cả trong các gia đình truyền thông đa thế hệ, sự phân cách về quan điểm giáo dục trẻ giữa cha mẹ và ông bà cũng tạo ra những tác động không nhỏ đến việc hình thành những thái độ, phản ứng của trẻ…


Hiện nay, xu thế gia đình hạt nhân ngày càng phát triển – Ngay cả trong các gia đình truyền thông đa thế hệ, sự phân cách về quan điểm giáo dục trẻ giữa cha mẹ và ông bà cũng tạo ra những tác động không nhỏ đến việc hình thành những thái độ, phản ứng của trẻ trong việc ứng xử với những người xung quanh.
Trong gia đình hạt nhân, thì với số lượng con chỉ còn từ 1 – 3 trẻ, với bố mẹ mà trong đó chủ yếu là các gia đình chỉ có từ 1-2 con thì những đứa trẻ vô tình đã biến thành “tâm điểm vũ trụ” . Việc ít con, nếu xét về mặt xã hội đó là ưu điểm, nhưng nếu xét về mặt tâm lý thì đó lại là một thách thức không nhỏ với các bậc cha mẹ, làm thế nào để đứa con không trở thành kẻ “thống trị” trong gia đình.
Với sự phát triển của xã hội, trước những ảnh hưởng của nền văn minh Tây Phương và cuộc sống ngày càng cao hơn về mặt vật chất, nhưng lại gây ra những biến động về mặt tinh thần – Trước hết, đó là cuộc đấu tranh giữa hai quan điểm giáo dục của Đông Phương và Tây Phương, đã khiến không ít bậc cha mẹ phải băn khoăn vì nếu theo truyền thống đạo đức Đông Phương với quan điểm “ Cá không ăn muối cá ươn, con cãi cha mẹ trăm đường con hư” thì làm thế nào để giúp cho con có được tính tự tin, biết chủ động trong mọi hoạt động, để từ đó phát huy tối đa tính sáng tạo và linh hoạt, nhằm đáp ứng được nhu cầu của xã hội. Nhưng nếu lại chủ trương tôn trọng con cái theo tinh thần Tây Phương, làm bạn với con mọi lúc mọi nơi, thì không khéo lại sa vào sự buông lỏng, làm ngơ và nuông chiều con. Chạy theo sự đòi hỏi của trẻ mà không biết làm cách nào để có thể quản lý các em vì thực ra, các em vẫn chưa đủ sự năng động và có được những kỹ năng sống cần thiết, để có thể đối diện với những tác động xấu đến từ xã hội bên ngoài.
Sau nữa là ảnh hưởng của tính thực dụng với quan điểm: “Có tiền mua tiên cũng được”, đã khiến cho một số người lớn lẫn trẻ em đã có lối sống tôn thờ vật chất, quên đi những giá trị tinh thần truyền thống, đối với họ thì  những kinh nghiệm và lời khuyên của cha ông trở nên lạc hậu, thậm chí là buồn cười !
Như thế, việc tìm ra một giải pháp dung hòa vừa có thể quản lý các em theo đúng tôn ti trật tự trong gia đình, vừa có thể là người bạn đồng hành với trẻ trên bước đường chông gai của cuộc đời là một điều có thể nói là hết sức khó khăn.
Nhưng khó không có nghĩa là không thực hiện được, mà vấn đề là ở chỗ, chúng ta phải nhận ra trong lĩnh vực nào thì cha mẹ là người chỉ huy, phải đương đầu với những thách thức để bảo vệ, che chở con. Lĩnh vực nào cha mẹ phải là người nhạc trưởng để điều phối mọi hoạt động, chỉ đạo con và là tiếng nói quyết định sau cùng. Nhưng đồng thời, cũng có những lĩnh vực về nhu cầu và sở thích cá nhân của con em mà cha mẹ phải tôn trọng, chỉ có thể có những góp ý hay thậm chí là cần để mặc cho trẻ tự xoay sở khiến các em phải huy động những năng lực của bản thân để thực hiện. Điều này sẽ giúp cho trẻ cảm thấy tự hào khi đạt được những thành tựu, có thể là chưa hoàn hảo và cũng không cảm thấy lo lắng vì biết rằng cha mẹ lúc nào cũng ở bên cạnh mình.
Có những thứ, chúng ta phải “bao cấp” nhưng cũng có những điều chúng ta chỉ nên cung cấp phương tiện hay sự hướng dẫn để trẻ thực hiện, có thể trẻ sẽ gặp thất bại – Nhưng đó là kinh nghiệm cần thiết và trẻ sẽ biết cách điều chỉnh cho phù hợp để đạt được những kết quả tốt hơn trong tương lai.
Những lĩnh vực mà cha mẹ phải thực hiện:
–          Chỉ dẫn cho con cách ứng xử với những người chung quanh và các vấn đề xã hội
–          Cung cấp cho con những nhu cầu hợp lý và buộc con phải có những bổn phận
–          Hướng cho con đến những giá trị tinh thần và lý tưởng trong cuộc sống
Những lĩnh vực mà cha mẹ nên giúp đỡ:
–          Bảo vệ con trước những tác động xấu của môi trường bên ngoài
–          Giúp con những phương tiện để phục vụ các hoạt động cho gia đình và bản thân
–          Chỉ ra cho con những mặt mạnh/ mặt yếu để con có thể phát triển hay khắc phục.
Những lĩnh vực mà cha mẹ cần tôn trọng:
–          Tôn trọng không gian sống cũng như vật dụng cá nhân của trẻ
–          Chấp nhận những sở thích, những mong muốn của trẻ
–          Tôn trọng những mối quan hệ bạn bè và không phê phán trẻ trước bạn của chúng

Cv.TL LÊ KHANH
( Trong giáo trình Kỹ năng Sống )

Hoàng Trọng & Một Thuở Yêu Đàn


Hoàng Trọng tên thật là Hoàng Trung Trọng, sinh năm 1922 ở Hải Dương, lớn lên ở Nam Ðịnh. Năm 11 tuổi, ông học nhạc với sự chỉ dạy của người anh ruột, nhạc sĩ Hoàng Trọng Quý. Ông chơi được nhiều nhạc cụ như vĩ cầm, tây ban cầm, hạ uy cầm và sáo. Năm 15 tuổi, ông học nhạc tại trường Công giáo Saint Thomas ở Nam Ðịnh và thành lập ban nhạc đầu tiên. Ban nhạc Nam Ðịnh gồm các anh em trong gia đình như Hoàng Trung An, Hoàng Trung Vinh và các thân hữu như Ðan Thọ, Bùi Công Kỳ, Ðặng Thế Phong, Phạm Ngữ, Vũ Dự, Tạ Phước… Hoàng Trọng là một trong những nhạc sĩ tiên phong sáng tác ca khúc cho nền tân nhạc Việt Nam. Ca khúc “Ðêm trăng” (1938), “Bóng trăng xưa” (1940), “Thu qua” (1941)…đã xuất hiện trong thời kỳ mở đầu nền tân nhạc Việt Nam.

Năm 1945, ông mở phòng trà, lập ban nhạc mang tên Thiên Thai ở Nam Ðịnh. Cuối năm 1946, cuộc kháng chiến chống Pháp bùng nổ, ông cùng gia đình lánh cư ở Phủ Nho Quan, Phát Diệm rồi về Hà Nội. Qua làn sóng Đài phát thanh, những ca khúc như “Ðêm trăng”, “Thu qua”, “Tiếng đàn ai”, “Lạnh lùng”, “Chiều tha hương”, “Khúc nhạc xuân” đã đưa tên tuổi Hoàng Trọng đến với thính giả khắp mọi miền đất nước.
Năm 1950, ông gia nhập Quân Nhạc Bảo Chính Ðoàn, điều khiển dàn nhạc nhẹ của chương trình phát thanh Bảo Chính Ðoàn trên Đài phát thanh Hà Nội. Từ năm 1950 đến năm 1954, trước khi di cư vào Nam, ông đã sáng tác trên 20 ca khúc, trong đó có “Nhạc sầu tương tư” và “Dừng bước giang hồ” rất được yêu thích. Năm 1954, đất nước bị chia đôi, ông theo làn sóng di cư vào Nam khi mới ngoài ba mươi tuổi, chai tay với vợ, sống trong cảnh gà trống nuôi con, lấy âm nhạc làm niềm an ủi. Tâm tình đó của ông được thể hiện qua hai ca khúc “Chiều xưa tưởng nhớ” và “Trăng sầu viễn xứ”. Từ năm 1955 đến năm 1960, ông sáng tác khoảng 40 ca khúc, trong đó có nhiều ca khúc nổi tiếng như: “Tình không biên giới”, “Mộng lành”, “Bên bờ đại dương”, “Mộng ban đầu”, “Bạn lòng”, “Nhớ về Ðà Lạt”, “Tiễn bước sang ngang”, “Ðàn yêu”…
Bước vào đầu thập niên 1960, nhiều nhạc phẩm trữ tình phát thường xuyên trên làn sóng của Đài phát thanh và được thu âm bởi các hãng đĩa đã làm say mê hàng triệu thính giả như: "Ngàn thu áo tím", “Tôi vẫn yêu hoa màu tím”, “Một thuở yêu đàn”, “Hai phương trời cách biệt”…

Năm 1992, Hoàng Trọng định cư tại Mỹ theo diện đoàn tụ, được sum họp với con cái và sống với người vợ cuối đời là ca sĩ Thu Tâm. Hoàng Trọng từ trần ngày 16 tháng 7 năm 1998 ở tuổi 75 tại Paolo Alto, Bắc California.
Nhà thơ Du Tử Lê đã nhận định về đóng góp của nhạc sĩ Hoàng Trọng cho nền tân nhạc Việt Nam: “Nhạc sĩ Hoàng Trọng là một trong những nhạc sĩ có công khai phá nền tân nhạc Việt Nam; cùng thời với những tên tuổi lớn thuộc giai đoạn đó, như Dương Thiệu Tước, Lê Thương, Nguyễn Xuân Khoát… Hoàng Trọng không chỉ là một trong những nhạc sĩ tiên phong khai phá nền tân nhạc Việt dựa trên thang âm thất cung mà ông còn là người nâng điệu tango tương đối còn xa lạ với giới thưởng ngoạn ở những thập niên 1930 – 1940 lên tới đỉnh cao nghệ thuật của điệu này. Vì thế, những người cùng giới với họ Hoàng đã không ngần ngại, đồng lòng phong tặng ông danh hiệu “Ông Hoàng tango” của tân nhạc Việt. Bên cạnh những ca khúc được coi là tuyệt vời với điệu tango, nhạc sĩ Hoàng Trọng cũng có những ca khúc còn lưu truyền tới hôm nay được ông viết với nhịp điệu chậm hơn tango như slow, bolero, rumba. Hoặc những ca khúc được viết với nhịp điệu nhanh hơn tango như march, fox, paso…”
Mời bạn nghe Thái Thanh với  Một Thuở Yêu Đàn nhé !  

Sưu Tầm


Thứ Năm, 12 tháng 3, 2020

Chẳng có Ai ...Con bạn cả !

Năm 2019 rồi.
Tôi nghĩ có lẽ người lớn bây giờ chẳng mấy ai hơi tý là nói với con trẻ những lời nhảm  kiểu như "ba mẹ con không cần con nữa rồi", "con được lượm về đó" đâu nhỉ?
Hoá ra chỉ là suy nghĩ của tôi quá ngây thơ.
Đợt Tết vừa qua, nhìn cái cách giao lưu giữa người nhà với cháu gái, tôi mới hay thì ra rất nhiều người lớn vẫn luôn dùng những trò đùa "cổ lỗ sĩ" để ghẹo trẻ con.
Cháu gái tôi hơn 6 tuổi, tháng trước nó biết sắp được vào Sài Gòn chơi, nó vui lắm. Ngày nào nó cũng đếm ngược xem còn mấy ngày nữa là được ngồi máy bay. Ngày nào trước khi đi ngủ, nó cũng bàn với mẹ nó hết, nghĩ đến Sài Gòn rồi thì nên đi đâu, nên chơi trò gì. Mấy vị trưởng bối trong nhà thấy vậy, mới lợi dụng tâm trạng này để đùa nó. Họ nói với nó rằng: "Haiz, giờ cháu không được đi Sài Gòn nữa, máy bay hỏng rồi, không bay nữa..."
Nó nghe vậy, vô cùng đau lòng, khóc tội lắm, khóc thương lắm. Họ thấy nó như thế, lại cảm thấy rất thú vị.....
Người lớn trong nhà chơi trò này vui vô cùng, cứ 1, 2 ngày là lại lôi ra chơi tiếp, lần nào cũng phải đợi đến khi cháu tôi khóc quá trời mới thôi... Lúc mẹ kể lại chuyện này cho tôi, mẹ cũng thấy rất vui. Tôi biết ý mẹ muốn nói chỉ là xem nó thế kia là biết nó muốn đến Sài Gòn chơi nhường nào.
Nhưng tôi nghe mà khó chịu, nghe mà đau lòng.
Tôi nói với mẹ rằng mọi người cứ cố ý chọc cho cháu nó khóc tội như vậy không thấy mình rất tàn nhẫn sao?
Mấy hôm trước, cuối cùng thì cả nhà cháu với mấy người họ hàng nữa cũng đến Sài Gòn, người lớn trong nhà vẫn tiếp tục trêu như vậy.
Ngày nào chúng tôi cũng dạo quanh các điểm du lịch, lúc ngồi xe thì đứa trẻ nào chả mệt, chả buồn ngủ.
Cháu gái tôi cũng vậy.
Nhưng cậu mợ tôi lại cứ đùa nó, bảo: "Cháu ngủ đi, đến lúc xuống xe mọi người không gọi cháu dậy đâu, cháu tỉnh rồi sẽ thấy trên xe chẳng có ai, còn mỗi cháu thôi..."
Nó bị doạ, không dám ngủ.
Tôi chịu không nổi trò này nữa, thế là ngăn cản lời trêu đùa của họ, chân thành nói với nó rằng: "Không sao đâu, cháu yên tâm mà ngủ đi, lát xuống xe rồi cô gọi cháu dậy."
Nó không có cảm giác an toàn, hỏi: "Thật không ạ? Cô hứa đi."
Tôi nói: "Thật mà, cô hứa, ngoéo tay đảm bảo luôn."
Nó cứ hỏi đi hỏi lại rồi mới dám ngủ.
Thực sự là tôi chẳng thể hiểu nổi tại sao mọi người lại cố tình làm trẻ lo lắng, sợ hãi như vậy?
Tại sao lại muốn đập vỡ sự tin tưởng của trẻ đối với người lớn?
Đối với trẻ, người lớn là cả thế giới của chúng.
Chúng ta lấy ưu thế về tuổi tác cùng kinh nghiệm trải đời để đe doạ trẻ, tổn thương trẻ như thế vui lắm sao?
Chẳng vui chút nào cả.
Tôi nhắc chuyện này trong group chat với mấy người bạn, ai cũng thổn thức.
Gia đình Phương Thảo - Ngọc Lễ 

Một người bạn kể, hồi nhỏ cô ấy sống dưới quê với ông bà nội, ba mẹ thì đi làm xa tận Hà Nội, cô ấy rất nhớ họ.
Hàng xóm thường hay trêu cô ấy rằng: "Nay bác gặp ba mẹ cháu trên đường, họ nói tối nay sẽ về nhà."
Cô ấy nghe thế háo hức vô cùng, ra trước cổng ngồi chờ, chờ ròng rã cả một ngày, bất kỳ một tiếng động nào đều khiến cô ấy hồi hộp cùng mong ngóng. Nhưng, chẳng có ai về cả.
Nếu như không có hi vọng, thì đã không phải thất vọng thế kia. Lần nào cô ấy cũng ôm đầy hi vọng đợi đến tối muộn, rồi lại nếm trải nỗi thất vọng hết lần này đến lần khác.
Giờ đây nghĩ lại, cô ấy chỉ muốn đánh chết những người hàng xóm rỗi hơi kia thôi.
Một người bạn khác lại kể cho tôi nghe một chuyện hết sức đáng sợ.
Lúc cậu ấy còn nhỏ, nhà bên có một cô mang thai bé thứ hai, hàng xóm suốt ngày doạ đứa lớn nhà cô ấy: "Mẹ cháu sinh em rồi thì cho cháu ra rìa đấy."
Thế là em bé vừa ra đời được mấy ngày đã bị đứa lớn bóp chết.
Cả nhà vô cùng hằn học, thống hận đứa con lớn, mà chẳng hay căn nguyên tội ác chính là những người hàng xóm! Chuyện này không phải lỗi của con trẻ!
Tôi từng đọc một bài báo kể mẹ của bé gái kia sinh em, là con trai.
Hàng xóm mới bảo bé gái kia rằng: "Em cháu là con trai đấy, mẹ không cần đứa vịt giời như cháu nữa đâu! Cháu mau lấy kéo cắt chim em cháu đi!"
Bé gái kia làm theo thật.
Loại hàng xóm ác độc như vậy đáng bị xẻo thành trăm mảnh.
Đúng vậy, rất nhiều lúc người lớn sẽ bảo đùa thôi mà, trẻ con thì không được đùa à?
Không được!!!
Tôi có thể đùa mấy người như thế không?
Suốt ngày mấy người nói với trẻ con, ba mẹ cháu không cần cháu nữa đâu.
Vậy tôi có thể suốt ngày nói với mấy người rằng "vợ anh/chồng chị ngoại tình kìa, đi khách sạn với người ta luôn rồi đó" không?
Có thể bạn không ý thức được, một câu đùa nào đó mà bạn
tùy tiện nói ra đều sẽ mang lại những ảnh hưởng trái chiều rất lớn cho trẻ.

Thứ nhất, khiến trẻ không có cảm giác an toàn.
Câu "ba mẹ cháu không cần cháu nữa" thật sự sẽ khiến con trẻ ám ảnh cả đời.
Đối với trẻ con, thứ mà chúng cần nhất, chính là cái cảm giác an toàn cho dù xảy ra bất kỳ chuyện gì, cha mẹ sẽ luôn yêu chúng vô điều kiện, đây là điểm tựa nâng đỡ cả thế giới của chúng.
Khi trẻ còn rất nhỏ, nếu cứ nghe mãi những lời vứt bỏ như thế, biết được ba mẹ không cần chúng nữa rồi, chúng sẽ cảm thấy mình không còn ai để dựa dẫm. Suy nghĩ thiếu cảm giác an toàn này rất đáng sợ, dẫn đến việc trẻ không hiểu yêu và được yêu.
Thứ hai, khiến trẻ không tin tưởng lời nói của người lớn.
Năm tôi 4 tuổi, sang chơi nhà họ hàng, nhà bác ấy có cái bàn ủi, tôi hỏi bác, bàn ủi có làm cháu bị bỏng không ạ?
Bác ấy cười nói, không đâu.
Tôi tin bác ấy, thế là đưa tay sờ, kết quả là bị bỏng, rộp hết cả lên.
Bác ấy thấy trò đùa của mình thành công, ngoác mồm cười ha hả. Trong khoảnh khắc ấy, tôi cảm thấy người lớn sao mà xấu quá chừng.
Nếu như người lớn chỉ biết vui thú riêng mình mà đi lừa gạt trẻ con, thì trẻ con sẽ cảm thấy chẳng thể tin vào lời nói của người lớn xíu nào cả, dần dà, sẽ không tin tưởng người lớn nữa.
Đồng thời, chúng sẽ học được nói dối.
Thứ ba, trẻ sẽ quen thói lấy lòng người lớn.
Có vài trẻ, không hùa theo trò đùa của người lớn, sẽ bị phê bình rằng: "Không biết đùa gì cả."
Có vài trẻ, học được cách nhìn sắc mặt người lớn, hùa theo mọi kiểu trêu đùa, thế là được khen: "Bé này hiểu chuyện quá."
Thứ tư, nghiêm trọng hơn cả, sẽ hình thành tính cách vặn vẹo nơi trẻ.
Tất cả những trò đùa cợt của người lớn cũng chỉ vì kích thích trẻ nhỏ sinh ra các loại cảm xúc khác nhau, chẳng hạn như: đau lòng, lo lắng, sợ hãi, tức giận, v.v... Đùa kiểu này nhiều sẽ khiến trẻ hình thành tâm lý phản kháng, chống đối kịch liệt, sẽ khiến trẻ bài xích việc giao lưu giữa người với người.
Nói thật thì ở nước ta, rất nhiều người lớn mới là kẻ không biết chừng mực, còn không hiểu chuyện bằng trẻ con.


Dưới đây là những cách trêu trẻ con sai lầm.

1. Không nên hỏi trẻ, thích ba hơn hay thích mẹ hơn.
Bạn là người lớn, bạn cũng không thích trả lời câu "Nếu mẹ với vợ cùng rơi xuống nước thì sẽ cứu ai?" đấy thôi. Trẻ con cũng vậy.
Vả lại, cho dù chúng trả lời thế nào đi nữa thì đều sai cả.
Nói thích mẹ, ba sẽ thất vọng. Nói thích ba, mẹ sẽ cảm thấy đứa trẻ này chẳng có lương tâm gì hết. Nói thích cả hai, sẽ bị đánh giá rằng khôn ranh, giả dối...
Cũng đừng hỏi trẻ mấy câu như, thích bà nội hay bà ngoại hơn, thích cô hay thích dì hơn. Mấy người rỗi hơi thế cơ à?

2. Đừng lấy bao lì xì để đùa trẻ.
Phát bao lì xì cho chúng còn bắt này bắt nọ: hát một bài rồi cô cho cháu, gọi bác là ba đi rồi bác cho,...
Tại sao phải làm vậy?
Con người ta không phải hát rong, cũng chẳng có thói nhận bố hờ.

3. Đừng dọa trẻ rằng sẽ bị chú công an bắt.
Người lớn vì tránh rách việc, lúc nào cũng dùng lời đe doạ để thay cho giáo dục, mấy câu kiểu như chú ông an bắt con đi bây giờ...
Khiến trẻ vô cùng sợ hãi công an.
Trên thực tế, nên nói với trẻ rằng, gặp việc gì thì phải tìm chú công an, chú công an là người bảo vệ chúng ta...

4. Đừng nói dối để qua loa lấy lệ trẻ.
Vụ này rất phổ biến.
Cháu gái tôi không nỡ rời khỏi thủ đô, mọi người trong nhà mới dỗ nó rằng để mấy ngày nữa lại đến thủ đô chơi.
Vì khiến trẻ yên lòng, họ thuận miệng hứa hẹn những chuyện không bao giờ xảy ra.
"Đừng khóc nữa, ngày mai mẹ dắt con đi khu vui chơi." "Giờ con đi ngủ đi rồi mai bà mua đồ chơi cho."
Chẳng có câu nói nào được thực hiện cả. À không, mấy người căn bản là chưa từng muốn thực hiện nó mới đúng. Nếu con trẻ nói dối thì mấy người lại tức giận, có tư cách để tức giận sao? Mấy người mới là những kẻ luôn miệng nói dối.

5. Không nên cho trẻ ăn một cách tuỳ tiện.
Lừa trẻ rằng rượu ngọt lắm, uống đi. Lừa trẻ rằng ớt ngon lắm, ăn đi. Rồi nhìn trẻ sặc sụa, cay chảy nước mắt thì cực kỳ vui vẻ, loại người lớn như vậy thực sự là có bệnh về thần kinh. Dạo trước có vị người lớn nọ cho trẻ uống rượu đế, khiến trẻ đột tử, chẳng lẽ những tin tức như vậy chưa đủ để ta sợ hãi sao? Bạn tôi còn kể, lúc Tết ăn cơm Tất niên với cả họ, mấy người họ hàng cứ cầm đồ ăn để trêu con của cô ấy, bé nó vươn tay lấy thì họ lại giật lại không cho, cười tít lên khi thấy bé thèm... Phóng đại mà nói, thì việc trêu trẻ kiểu Trung Quốc này chính là một loại văn hoá ỷ mạnh hiếp yếu.
Rất nhiều người Việt Nam  lúc nào cũng sùng bái quyền quý, kẻ mạnh, bắt nạt người nhỏ, người yếu hơn mình. Có giỏi thì bắt nạt sếp của bạn, ông chủ của bạn đi. Có gan thì lúc nộp báo cáo nói với sếp của bạn rằng, hát một bài đi rồi cho ông báo cáo, gọi tôi là bố đi rồi tôi cho. Bạn không nói thế với sếp, bạn chỉ nói thế với trẻ con thôi, ừ thì cũng bởi: Có ai nhỏ yếu, dễ bắt nạt hơn trẻ con đâu?
Bao giờ chúng ta học được đối xử công bằng với trẻ, tôn trọng suy nghĩ của trẻ, thì chúng ta mới thật sự văn minh, tiến bộ.
Cuối cùng, tôi muốn nói với tất cả các bậc làm cha, làm mẹ rằng: Nếu như có kẻ trêu đùa con bạn như thế, xin bạn hãy đứng về phía con trẻ, hãy tỏ thái độ với mấy kẻ kia ngay lập tức. Chẳng có ai quan trọng hơn con của bạn cả.

Sưu tầm


Thứ Ba, 10 tháng 3, 2020

Tinh dầu Bạc Hà và đau đầu

Bạn!
Tinh dầu Bạc Hà có thể giúp bạn đối phó với những cơn đau đầu bằng cách giảm đau và thư giãn đó. 
Dưới đây là cơ chế: 
  1. Tinh dầu Bạc Hà có chứa lượng menthol là hóa chất giúp giảm cơn đau đầu đột ngột
  2. Đau đầu thường do lưu thông máu kém. Xoa bóp bằng loại dầu thơm này ở trước trán giúp các mạch máu lưu thông và  giúp thông mũi để oxy vào máu nhiều hơn.
  3. Tinh dầu Bạc Hà có hương thơm giúp giãn cơ làm giảm bớt lo âu và căng thẳng.


Cách sử dụng: 
- Nhỏ 2-3 giọt tinh dầu bạc hà lên tay và chà nhẹ vào thái dương và trên khu vực xoang. Nhưng hết sức tránh bôi dầu ở gần mắt.
- Có thể kết hợp 2 giọt tinh dầu hoa oải hương với 2 giọt tinh dầu bạc hà và thoa nhẹ nó trên bề mặt da gần tai, sau cổ và thái dương.
    
- Lấy 3 giọt tinh dầu bạc hà trộn với 1 thìa dầu nền như dầu dừa trong 1 cái cốc. Sau đó lây bông hoặc vải thấm và bôi lên thái dương để mát -xa

  Giờ mời bạn xem một video về cây bạc hà nhé : 



Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2020

Buồn và Y Vân

Kim Anh và “Buồn”
Ca sĩ Kim Anh đã kể về bước đầu đến với âm nhạc: “Tôi đến với ca hát khá ngẫu nhiên và xuất phát điểm ca hát của tôi cũng là ở trời Tây chứ không phải ở Việt Nam. Tôi gốc người Hoa, sinh ra và lớn lên ở cù lao Ông Chưởng (An Giang). Hồi nhỏ, tôi nổi tiếng thông minh và quậy phá. Năm 1969, tôi được một học bổng qua Mỹ học về kế toán. Đầu tháng 5-1975, tôi gặp một người Mỹ gốc Hoa, là chủ nhà hàng lớn Empress ở Wasington DC, nhờ tôi làm thông dịch tiếng Việt cho một số anh chị em nghệ sĩ, cũng là một ban nhạc vừa di tản từ Việt Nam sang sau khi Sài Gòn thay đổi.

Hàng ngày, tiếp xúc với ban nhạc, thấy tôi cũng nghêu ngao thì họ bảo, cứ hát chơi một bài. Tôi hát, ban nhạc họ rất thích. Từ đó tôi trở thành ca sĩ nữ duy nhất của ban nhạc hát hàng đêm tại nhà hàng. Năm 1977, có một người bạn là ca sĩ ở New York rủ tôi lên New York sống và hát với tư cách là một ca sĩ độc lập. Những năm này tôi hát chủ yếu cho một nhà hàng người Hoa ở New York, hát nhạc Tây lẫn nhạc Hoa nhưng hầu hết là nhạc Hoa. Những bài như “Mùa thu lá bay” hay “Máu nhuộm bến Thượng Hải” tôi đã hát tiếng Hoa trong thời gian này.
Năm 1982, nhà ở Việt Nam nhắn tôi rằng ba tôi sắp mất và trước khi qua đời ông muốn được nghe giọng nói của tôi. Tôi đi thu một băng cassette với 11 bài hát cả lời Việt lẫn lời Hoa gửi về để như an ủi ba được nghe giọng của đứa con từ phương xa, cũng như để nói với ba tôi vẫn giữ gốc gác của mình. Cái khó là thời gian này chủ yếu tôi hát tiếng Anh và tiếng Hoa, với nhạc Việt tôi hoàn toàn lạ lẫm nên thu một cuốn băng cũng chỉ là để ba nghe giọng mình, chứ cũng chẳng nghĩ sẽ đi dài và xa hơn như sau này. Lúc cuốn băng về đến nơi ba đã mất được 3 ngày… Những ngày ba mất, tôi buồn nghe đi nghe lại cuốn băng, chợt chạnh lòng thương phận mình xa xứ, tử biệt sinh ly có thể là những điều gắn chặt. Tôi gửi cho bạn bè một số cuốn băng để tặng, như một sự chia sẻ. Nào ngờ, người nọ chuyền tai người kia, họ gọi cho tôi và mua băng. Tiền gửi về lúc đó cũng rất nhiều. Còn 70 cuốn, lúc đó tôi cũng chẳng biết làm gì. Tôi lái xe qua Trung tâm băng nhạc Thanh Lan, giới thiệu tôi là ca sĩ mới tên là Kim Anh và mong họ mua băng với giá 4 đô la/ cuốn (tiền công thu là 4,25 đô la). Bà chủ còn hỏi: “Kim Anh Ba Con Mèo phải không?”, tôi nói không phải. Tôi đưa 10 cuốn cho bà nghe thử, nếu được thì bà lấy, không thì thôi. Khi tôi đi được 10 cây số, bà lái xe theo và nói có bao nhiêu bán hết cho bà, bà sẽ trả 4,5 đô la/ cuốn. Tôi nổi tiếng với “Mùa thu lá bay” từ đó…”
 Ca khúc “Mùa thu lá bay” đã giúp cho Kim Anh thành danh: https://youtu.be/LBLBMa7Ctcc
Cô đã thành danh từ ca khúc “Mùa thu là bay” nên có biệt danh “Kim Anh, Mùa thu lá bay”, đi trình diễn cùng với các nghệ sĩ Việt Nam ở nhiều nước châu Âu, ở Úc và nhiều tiểu bang của Mỹ, nhưng tai ương đã đến với cô vào năm 1978 như lời kể của cô: “Ngày 8.1.1978, New York có bão tuyết, tất cả xe cộ ngoài đường hầu như không lưu thông được nữa. Đúng lúc đó tôi gặp người hàng xóm đang đỗ xe trong garage và cho tôi đi nhờ về nhà. Khi qua cầu, đúng lúc gặp bão xoáy, xe bị quay rồi va vào thành cầu. Gần 3 năm trời tôi sống trong nhà thương, không một người quen thân bên cạnh, sống chủ yếu nhờ lòng tốt của thiên hạ. Toàn cơ thể tôi lúc đó chi chít vết thương. Chân tay liệt. Đầu vẹo. Mặt chi chít vết khâu, 285 mũi. Lưng cong. Nói chung, nghĩ về cái chết khi đó, tôi còn thấy nhẹ hơn việc nghĩ mình sốnThời gian trong bệnh viện các bác sĩ đã cho tôi dùng thuốc lá và ma túy để quên đi cơn đau. Tôi nghiện là tại tôi, cũng chẳng trách các bác sĩ được. Mình lạm dụng vô ý thức, trở thành một con nghiện. 4 năm trời vật vã với ma túy, bao nhiêu tiền làm ra, vừa hỗ trợ gia đình khi ba tôi mất, còn bao nhiêu tôi nướng hết vào ma túy. Rồi các fan, họ cũng thể hiện lòng hâm mộ bằng việc tặng tôi…ma túy.
Năm 1984, sau một cơn sốc, tôi tỉnh dậy và tự nhủ, không thể thế này mãi được. Một là chết, hai là sống. Bĩ cực đau đớn mình đã chiến đấu để giành quyền được sống, nay sống như thế này thì thà chết còn hơn. Tôi quyết đi Pháp cai. Tôi ôm bọc ma túy đi lang thang và tìm đến một nghĩa trang quân đội ở miền Đông nước Pháp, quyết sống tách biệt để thử sức chịu đựng. Tôi được gia đình người quản trang cho ở lại, họ không hề biết tôi nghiện mà chỉ biết tôi đến xin một việc để làm. Tôi vào toilet, đổ bọc ma túy xuống bồn cầu và giật nước. Rồi tôi ôm lấy bồn cầu ngồi khóc, như thể lần này mình không thể sống nữa. Sau 8 tháng, tôi từ bỏ ma túy mà không cần một viên thuốc…”

Sau khi thoát ra khỏi tình trạng nghiện ngập, có đã hồi sinh trong hoạt động nghệ thuật như lời cô: “Không hát, cuộc sống rơi vào cơ cực, nên năm 2005, tôi xin đi hát trở lại. Tôi gọi cho Trúc Hồ nói tôi đã thực sự mệt mỏi, muốn lấy một só hình ảnh trong cuốn băng cũ làm băng, rồi lên sân khấu trở lại. Nhạc sĩ Anh Bằng nói, ai chứ Kim Anh thì nên giúp nó. Khán giả lúc này không ít người nghĩ tôi bê tha nghiện ngập nên cũng không muốn gần. Tôi lấy mọi can đảm để hát. Bộ trang phục cũ, nhưng hợp với bài hát, và giọng hát vẫn còn đủ độ say nên khán giả lại thương tôi trở lại như năm nào. Và bây giờ, trong nghệ thuật, tôi đang hồi sinh…”
Cuộc đời có nhiều thăng trầm và nhiều khổ đau như vậy nên Kim Anh đã thể hiện với nhiều cảm xúc ca khúc “Buồn” của nhạc sĩ Y Vân. Năm 1980, những câu thơ của Tạ Ký trong bài thơ “Buồn như” (trong tập thơ “Sầu ở lại” ) đã khơi dậy cảm xúc để nhạc sĩ Y Vân viết ra một ca khúc đượm buồn về một tình yêu không trọn vẹn làm cho “đời luôn cao ngất thương đau”, khiến cho hai kẻ yêu nhau chỉ còn thấy “buồn mỗi ngày buồn hơn”.
Nỗi buồn tràn ngập tâm hồn như những buổi chiều trống vắng ngồi uống rượu một mình, ly rượu vẫn còn đầy nhưng không còn người bạn tri âm nào để chia nhau một chút men say:
“Buồn như ly rượu đầy
Không có ai cùng cạn…”
Buổi chiều thật quạnh hiu như những khi ly rượu đã cạn, không còn men say để lãng quên nỗi buồn chất ngất trong tâm hồn:
”Buồn như ly rượu cạn
Không còn rượu để say…”
Nỗi buồn rã rượi chiều nay không khác gì nỗi sầu thảm của hai kẻ yêu nhau nhưng không thể gặp mặt nhau, hay nỗi bẽ bàng khi hai kẻ yêu nhau được ở bên nhau nhưng chẳng còn tìm thấy niềm vui:
“Buồn như trong một ngày
Hai đứa không gặp mặt
Buồn như khi gặp mặt
Không còn chuyện để vui…”
Tình yêu không trọn vẹn đã đưa hai kẻ yêu nhau lên đỉnh sầu giữa cuộc đời đầy đau thương và hoàn cảnh đầy ngang trái chỉ đem lại bao nỗi đắng cay giết chết lần mòn tình yêu thắm thiết của buổi ban đầu:
“Đôi ta như bước lên đỉnh sầu
Vì đời luôn cao ngất thương đau
Bao lâu ân ái chưa được nhiều
Toàn là cay đắng giết thương yêu…”
Cuối cùng, tình yêu đã đến như lứa hoa nở muộn, nhưng đó lại là tình yêu không trọn vẹn, không thể đem lại cho hai kẻ yêu nhau niềm hạnh phúc tột cùng như những đôi tình nhân khác trên cõi đời này nên nỗi buồn còn mãi qua từng ngày:
“Tình đôi ta thật buồn
Như lứa hoa nở muộn
Tình yêu không trọn vẹn
Buồn mỗi ngày buồn hơn”.
Sưu tầm
Thân mời bạn thưởng thức bản " Buồn" nhé ! 


Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2020

Hà Nội & cây Ngọc Lan Tây


Hà Nội từ lâu đã nổi tiếng với rất nhiều loài hoa và Hoàng Lan là một trong những loài hoa nổi tiếng đó.  Được người Pháp đưa vào trồng tại Hà Nội từ lâu, Hoàng Lan trước đây được trồng nhiều trong các biệt thư ở phố Điện Biên Phủ và sau đó rải rác trên khắp các phố ở Hà Nội. 
Khác với các giống lan khác, Hoàng Lan là loại cây cổ thụ, tán rộng, xanh um tỏa bóng mát khi hè về.



Cây Hoàng Lan cho hoa nhiều tháng trong năm. Hoa có mùi thơm rất nồng, mọc từ nách lá, thành từng cụm trên những cành ngắn không lá. Hoa có hình dáng rất đặc biệt, hoa lớn, nhưng cuống lại nhỏ nên luôn luôn rủ xuống phía mặt đất, với sáu cánh dài hình dải thuôn, lượn sóng. Khi hoa mới nở có màu xanh lục, sau chuyển qua màu vàng ánh xanh, đầu hoa xoè rộng và xoắn lại.
Mùi Hoàng Lan cũng khác, không như hương hoa sữa, hương hoàng lan có gì đó rất tinh tế, thanh tao, nồng ấm và chỉ có thể cảm nhận kỹ mới thấy được hết hương thơm của nó. Cái mùi hương vừa thoang thoảng gợi sự xa xăm, mà vẫn như gần gũi thân thương vô cùng.
Tuy được trồng ở khắp nơi trên cả nước, nhưng có lẽ, hương Hoàng Lan ở Hà Nội có một nét rất riêng lạ. 
Có người nhớ về mùi Hoàng Lan như nhớ về tuổi hoa niên, thời đi học, những tháng năm mơ mộng yêu đương của mình. Có người lại cho rằng, mùi hương Hoàng Lan thuộc về miền ký ức, nó gắn liền với một hình bóng nào đó đã khắc sâu trong ký ức mà ta không thể cầm giữ được.
Và cứ thế, mỗi khi đi trên những con phố của Hà Nội, vào những buổi trưa nắng nóng, hay lúc đêm muộn, trong không gian tĩnh lặng, người ta có thể cảm nhận được mùi hoàng lan thoảng bay trong gió. Điều đơn giản ấy luôn khiến người ta bồi hồi, xao xuyến khi dội nhớ về một miền ký ức nào đó...
Sưu tầm.
Ghi chú: tinh dầu Ngọc Lan Thanh Nhàn kinh doanh được chiết xuất từ hoa Hoàng Lan này.
Giờ mời bạn coi hai  bài hát:  trong đó có câu ca 
"Em ơi Hà Nội phố, ta còn em mùi Hoàng Lan..." - lời bài hát "Em ơi Hà Nội phố" qua giọng ca Bằng Kiều 

Và " ...có lẽ nào anh lại quên e..." - Lời bài hát " Hoa sữa" qua giọng ca Lệ Quyên.
    Thân mến! 

Thứ Tư, 4 tháng 3, 2020

Tinh dầu Đơn Chất , Hợp Chất và Tinh Dầu Tổng Hợp

Bạn !

Như trong bài viết " Tinh dầu là gì " đã nêu, tinh dầu chứa các Hợp Chất Thơm nên con người có thể pha trộn nhiều loại Tinh Dầu Đơn Chất với nhau, hoặc pha Tinh Dầu Đơn Chất với các hợp chất  có mùi thơm khác để có mùi hương như ý muốn.



Vì vậy, khi tìm hiểu về tinh dầu, có thể bạn sẽ gặp loại Tinh Dầu Hợp Chất. Chúng có thể có các sản phẩm cùng loại với tên gọi khác khá kêu : như Tinh Dầu Nhiệt Đới, Tinh Dầu Thư Giãn, hay Tinh Dầu Hô Hấp....


  • Là kết quả của sự pha trộn, nên Tinh Dầu Hợp Chất có giá thành cao hơn, sản phẩm đa dạng với các tên gọi rất sáng tạo so với  Tinh Dầu Đơn Chất.



  • Một loại sản phẩm khác bạn có thể gặp khi tìm hiểu về tinh dầu  là Tinh Dầu Tổng Hợp, sản phẩm này còn có tên " Trung Thực" hơn là Hương Tổng Hợp. 
  1. Trước hết, đây sản phẩm của quá trình Tổng Hợp.
  2.  Kế tiếp, đây không phải là tinh dầu nhưng có mùi rất giống Tinh Dầu Đơn Chất ( tinh dầu Thiên Nhiên) nên trong tên của nó người ta cho luôn hai từ TINH DẦU vô đó. 

   Tới đây, chắc bạn đã hiểu vì sao Thanh Nhàn viết ở trên: có trên " Trung Thực" hơn !! 

                              Vậy, tinh dầu Thanh Nhàn đang kinh doanh là loại nào? 

     Thưa bạn, tinh dầu Thanh Nhàn đang kinh doanh là TINH DẦU ĐƠN CHẤT bạn nhé !


   Kết bài, mời bạn coi một video về " tinh dầu nước hoa Dubai" . Video có từ 2016 của " Ốc Thanh Vân" .

   
    



Thứ Ba, 3 tháng 3, 2020

Chú chó tình cảm.


Một vụ nổ xảy ra tại Donetsk, Ukraine, ngày 20/10/2014
Căn nhà bốc cháy, người chủ trước lúc chạy thoát thân đã nhớ và tháo bỏ dây xích của chú chó trong nhà, hy vọng nó cũng mau theo chủ bỏ chạy ra ngoài. Nhưng không .... con chó này đã không làm như thế mà quay đầu xông vào căn nhđ đang cháy.

Đây là điều người chủ không ngờ tới, nhưng lửa mỗi lúc một lớn, họ không tài nào quay trở lại để cứu con chó của mình. Khi người chủ còn đang lo âu nôn nóng, thì con chó từ trong biển lửa xông ra, miệng đang ngậm một chú mèo con.
Con mèo này cũng là thú nuôi của gia đình, cả hai vẫn đùa giỡn với nhau, vậy nên khi ngọn lửa bùng cháy, phản ứng đầu tiên của chú chó chính là đi cứu bạn.
Hành động dũng cảm của chú chó này đã khiến người chung quanh cảm động. Con mèo con thân thể gầy yếu, bị mắc kẹt trong biển lửa, không biết lối nao mà chạy; nếu chú chó không quay lại cứu, mèo con chắc hẳn sẽ chết trong biển lửa.
Trong lúc nguy cấp đó, chú chó không một chút do dự, lao vào biển lửa để cứu người bạn thân. Tình bạn có hậu của nó rất đáng cho chúng ta thán phục.
Chính chúng ta đây, ngay tại thời khắc giữa sự sống và sự chết, sẽ có người chỉ lo cho mạng sống của riêng mình, nhưng chú chó này hoàn toàn ngược lại. Chú không ngại tình huống sống hay chết.
Câu chuyện cho chúng ta thấy rằng hãy trân quý cuộc sống, ngay cả của những con vật, và tất cả mọi thứ xung quanh bạn, bởi chúng đều có linh tính và tình cảm.
Xin chuyển cho mọi người để càng nhiều người hơn nữa biết được câu chuyện cảm động này.
Nguồn : Sưu tầm

 

Subscribe to our Newsletter

'#'